Trong lòng xẹt qua một chút nghi ngờ, tôi ôm tâm trạng bất an chờ đến lúc mặt trời lặn... 
6 giờ tối, tôi thận trọng quay lại cửa hàng đó. Quả nhiên nó đã mở cửa, bật đèn lung linh, nhìn từ xa như một tòa cung điện vậy! Tôi mang theo con chó mình mới mua, vì bộ lông của nó màu trắng muốt rất nổi bật, nên tôi đặt tên nó là Tiểu Bạch. 
Tiểu Bạch tuy mới nuôi nhưng tôi đã phát hiện nó rất nhạy bén với các loại động tĩnh lạ. Có lần tôi dắt nó đi dạo, nó cứ nhìn về một hướng và sủa liên tục, tôi khó hiểu nhìn theo hướng nó sủa, thì thấy một bóng trắng nhẹ nhàng lướt qua..... 
Tôi sợ đến không nói nổi nên lời, tôi biết mình có thể nhìn thấy ma, nên quyết định im lặng làm lơ như không có chuyện gì xảy ra. Cũng may, lần đó tôi làm lơ thì hồn ma đó cũng làm lơ tôi, chẳng có gì xảy ra cả. 
Tôi bước vào cửa hàng, có hai nhân viên bán hàng, đều là nữ. Tôi dạo một vòng quanh cửa hàng, quả thật có rất nhiều đồ đẹp, nếu không phải đến đây vì mục đích khác, thì tôi đã mải mê mua sắm những thứ đồ đẹp mắt này rồi! 
Tôi mua đại một vài món, sau đó ra về, lén để Tiểu Bạch ở lại. 
Một lúc sau, tôi quay lại cửa hàng, bịa đại một lý do với nhân viên bán hàng, nói tôi bị lạc mất con chó, xin phép được xem camera của cửa hàng họ. Nhân viên cho tôi xem camera, tôi căng mắt ra nhìn, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-thu-108/2732257/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.