"Con có sao không?" 
Mẹ tôi hốt hoảng hỏi han tôi, luống cuống dọn dẹp đống đổ vỡ. Trong lòng tôi càng chắc chắn bà có chuyện gì giấu tôi. 
"Mẹ, mẹ để đó con gọi người lên dọn. Mẹ ngồi xuống đây nói rõ cho con nghe, có phải mẹ đang giấu con chuyện gì không?" 
Mẹ tôi mặt trắng bệch, miệng liên tục nói "Không... không phải..." rồi đi nhanh ra khỏi phòng, không để tôi kịp hỏi gì thêm. Tôi nghĩ với tình hình này có hỏi đến mấy bà cũng không chịu nói, nên quyết định giả vờ ngủ, chờ bà quay trở về phòng, tôi sẽ tìm cơ hội hỏi cho ra lẽ. 
Có lẽ đang có thai nên hay buồn ngủ, rõ ràng tôi chỉ định giả vờ ngủ chờ mẹ tôi quay lại, thế mà cũng ngủ quên mất. 
Tôi lại gặp ác mộng, lần này là một giấc mơ quen thuộc tôi đã gặp không biết bao nhiêu lần. Vẫn là một người đàn ông dáng người cao ráo, trên người mặc bộ đồ Hán phục, đeo mặt nạ che kín một bên mặt, trên tay cầm cái đèn lồng màu trắng. Lần này anh ta đã tháo mặt nạ ra, tôi kinh ngạc nhìn khuôn mặt đó, không biết nên vui hay nên buồn. 
Đó là Tần Kỳ, nhưng dường như lại không phải! 
Nhìn đường nét khuôn mặt thì đúng là anh ấy, nhưng trông lại già dặn hơn, như thể là Tần Kỳ của mười năm sau vậy. 
Anh ấy nói với tôi: 
"Đây là diện mạo thật sự của anh. Từ mười năm trước anh đã trúng lời nguyền của yêu nữ, anh sống như ma cà rồng, không 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-thu-108/2732232/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.