Thẩm Di Hòa giận run người. Hai tên canh gác canh trước cửa nhất quyết không cho cậu ra ngoài. Trạch Dương được đưa đến bệnh viện không rõ tình hình. Thẩm Di Hòa gọi cho Trạch Dương lẫn Lập Thành đều không có ai nghe máy. Trong ba người ngồi trong xe với Trạch Dương, một người bị thương nặng, hai người còn lại phóng viên không đưa thông tin gì. Lòng của Thẩm Di Hòa muốn lập tức đến bệnh viện nhưng không thể đối chọi lại hai tên vệ sĩ chuyên nghiệp. Thẩm Di Hòa lạnh giọng
- Ông chủ của hai người bị đưa đến bệnh viện mà hai người còn ở đây sao?
Hai tên như khúc gỗ, im lặng thật lâu mới lên tiếng
- Trạch tổng yêu cầu giữ cậu ở yên ở đây, dù chuyện gì cũng không thể để cậu ra khỏi đây.
Thẩm Di Hòa bực tức nhấn mạnh từng chữ
- Tôi là muốn đi gặp ông chủ của hai người.
Đáp lại là câu nói lạnh nhạt của vệ sĩ
- Cậu không thể ra khỏi đây.
Thẩm Di Hòa chắc chắn một điều không thể đàm phán với hai tên đầu gỗ này. Nếu đã không thể dùng biện pháp ôn hòa, chỉ có thể dùng bạo lực.
Thẩm Di Hòa bình tĩnh vào lại phòng. Suy nghĩ một chút cậu lấy điện thoại ra gọi một cuộc điện thoại. Hào Kiện nhanh chóng bắt máy
- Anh.
Thẩm Di Hòa ngay lập tức lên tiếng
- Hiện giờ em đang ở đâu? Anh cần em giúp một chuyện.
Hào Kiện nhận cuộc gọi của Thẩm Di Hòa xong liền liếc nhìn người đang nằm ngủ trên giường bệnh. Sau khi nói những câu nói khó hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-tong-tai/595387/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.