Hàn Cao Lãng theo sau bà, cố níu bà lại nhưng không thành.
"Ơ kìa mẹ!"
Đáp lại anh là tiếng đóng cửa rầm một cái rõ to. Lâm Ỷ Phi không quan tâm đến Hàn Cao Lãng, bà ngay lập tức rời khỏi toà nhà cao ốc, lên xe riêng rồi ra lệnh tài xế lái xe đến nhà hàng hải sản Xuyên Cư.
Nhưng đến nơi đó, đập vào mắt bà là bảng hiệu thông báo nghỉ phục vụ khách một tuần. Bấy giờ Lâm Ỷ Phi mới vỡ mộng, nhận ra bản thân mình bị mắc bẫy. Bà tức giận, hai tay nắm chặt thành đường quyền, đấm vào lưng ghế tài xế đang ngồi.
Bụp!
"A! Tức quá! Già vậy rồi mà vẫn bị tụi trẻ lừa! Được lắm, được lắm! Tối nay bà đây sẽ giáo huấn bố con nhà này một trận!"
Tài xế ngồi phía trước sợ tái xanh mặt, tay run rẩy lấy chiếc khăn từ trong túi áo, lau đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán, miệng không ngừng lẩm bẩm cầu nguyện.
"Nam mô a di đà phật! Xin đừng lôi con vào cuộc chiến đầy biển lửa của gia đình này. Ông chủ ơi, cầu ông qua khỏi kiếp nạn này."
"Ông đang lẩm bẩm cái gì đó?"
Lâm Ỷ Phi trừng mắt, khiến cho tài xế sợ xanh mặt.
"Đâu, đâu có đâu phu nhân. Tôi... tôi đang nhẩm thuộc lòng bảng cửu chương."
"Còn chần chờ gì? Lái xe về!"
"Về... về đâu thưa phu nhân?"
"Về biệt thự Nguyệt Sơn, tập đấm bốc để tối nay làm việc."
"À không, lái xe đến phòng khám tư nhân của thằng Lãnh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2427133/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.