Ờ thì công nhận điều đó đối với người đàn ông dễ như trở bàn tay, nhưng đối với Chu Tử Hạ mà nói, nó khó như hái sao trên trời.
Cô đây chỉ mới mười chín tuổi thôi mà, đang tuổi ăn tuổi học. Yêu đương hẹn hò không dám công khai ra bên ngoài, đến người mẹ mang nặng đẻ đau sinh ra Chu Tử Hạ cũng không ủng hộ đối tượng mà con gái mình đang yêu đương.
Người đời thường nói, hơn ba tuổi đã cách nhau cả một thế hệ. Đằng này Chu Tử Hạ yêu một người hơn mình mười tuổi, cũng giống như những gì mà Hàn lão phu nhân nói, cô nên gọi người đàn ông là chú Hàn.
Chu Tử Hạ mở miệng định nói điều gì đó, nào ngờ Hàn Cao Lãng lên tiếng chen ngang vào.
“Bà nội rất muốn có chắt để bế, vậy nên tôi muốn em là cô cháu dâu đầu tiên sinh cho tôi một bé con mũm mĩm chứ không phải người phụ nữ của thằng ranh lươn lẹo nào đó!”
Hàn Cao Lãnh đang đút miếng bánh gato cho cô bạn gái, bỗng dưng có thứ gì đó chạy vào khoang mũi, cảm giác ngứa ngáy khó chịu truyền đến, không nhịn được mà hắt xì một cái thật mạnh. Khiến cho miếng gato trên chiếc dĩa rơi xuống, làm bẩn một góc cổ váy của Lâm Kiều Sa.
“Anh bị làm sao vậy?” Lâm Kiều Sa cau mày, lấy khăn giấy lau đi vết bẩn trên người mình.
“A, bảo bối! Anh xin lỗi!”
Hàn Cao Lãng xoa xoa chóp mũi của mình, trong lòng thầm rủa tám đời tổ tiên tên nào dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-ten-cam-thu/2426730/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.