Trần Thiển cố gắng đẩy Tống Hàm ra nhưng miệng Tống Hàm cứ dán chặt vào người cô như đỉa vậy.
"Tống Hàm, buông em ra đi, đừng như thế."
Tống Hàm cứ ôm khư khư lấy Trần Thiển, anh lắc đầu:
"Anh sẽ không buông đâu! Thiển Thiển, tối nay em ở lại với anh nhé?"
Tự dưng Tống Hàm đề nghị Trần Thiển ở lại đêm nay với anh, cứ nghĩ đến việc ngủ cùng Tống Hàm trên một chiếc giường là Trần Thiển lại cảm thấy sợ. Cô thẳng thừng từ chối:
"Anh đừng có mà giở trò, em sẽ không đồng ý đâu."
"Em nghĩ em không đồng ý thì em sẽ được về à?"
Tống Hàm vội vàng ôm Trần Thiển nhấc bổng cô lên, anh ôm cô định chạy vào trong phòng ngủ. Tên bạn trai này của Trần Thiển đúng là rất biến thái, lúc nào cũng chỉ muốn bắt nạt cô thôi. Trần Thiển biểu tình dữ dội, cô vung tay vung chân rồi hét lên:
"Em không muốn đâu mà, thả em xuống!"
"Em sợ gì chứ? Anh chỉ ôm em ngủ thôi, không làm gì cả."
Trần Thiển trợn mắt nhìn Tống Hàm, loại người như anh mà chịu ôm cô ngủ và không làm gì hết sao? Không thể tin được.
"Chẳng ai tin anh đâu Tống Hàm, có ngốc mới đi tin lời anh."
Cốc… cốc… cốc…
Đúng lúc ấy đột nhiên bên ngoài cửa nhà của Tống Hàm truyền đến tiếng gõ cửa.
Trần Thiển nằm im trong vòng tay của Tống Hàm, cô nói khẽ:
"Kìa, có ai đến tìm anh đó."
Gương mặt Tống Hàm lộ rõ vẻ khó chịu, đầu lông mày nhíu xuống trông thật dữ dằn. Anh bực mình đặt Trần Thiển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/469440/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.