Tần Dịch đứng bên ngoài cửa đã nghe thấy tất cả những lời mà Duệ Hân nói trong phòng bệnh. Da mặt anh ấy căng ra thoáng chút bất ngờ nhưng sau đó lại trùng xuống rồi thở dài một tiếng, bàn tay đang nắm chặt lấy cánh cửa cũng từ từ buông khỏi đó.
Những lời mà Duệ Hân nói dù không phải điều mà Tần Dịch muốn nhưng nó lại không thể khiến Tần Dịch xông thẳng vào trong phòng mà nói với Duệ Hân rằng mình không muốn chia tay. Một mối quan hệ đang dần rạn nứt chỉ vì một chút mâu thuẫn nhỏ nhoi, dù vẫn còn tình cảm nhưng cứ tiếp tục thế này cũng thật mệt mỏi.
Lát sau, Mạc Ly mở cửa bước ra ngoài thì nhìn thấy Tần Dịch đang ngồi bên ghế chờ ở hành lang. Ban đầu cô ấy còn ngờ ngợ vì Tần Dịch đang cúi mặt xuống, phải tới khi đến gần cô ấy mới chắc chắn đó là Tần Dịch.
"Tần Dịch? Sao em lại ngồi đây? Duệ Hân đang ở trong phòng đó, em vào thăm em ấy đi."
Tần Dịch lập tức đứng dậy, dáng người cao lớn có chút bối rối.
"Chị à… Duệ Hân… cô ấy sao rồi?"
Mạc Ly ngước mắt nhìn lên, anh chàng trước đây hay cười cợt trêu đùa mọi người lại cũng có lúc sắc mặt trở nên thâm trầm tới vậy.
"Nếu em muốn biết thì vào trong mà xem tình hình của Duệ Hân, đừng đứng ngoài này như vậy."
Tần Dịch đưa tay gãi đầu, anh ấy muốn biết tình hình của Duệ Hân nhưng lại không dám đối mặt với cô ấy.
"Không cần đâu chị, chị cứ nói sơ sơ tình hình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-la-hang-xom-sat-vach/469439/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.