Đang miên man suy nghĩ chuyện quá khứ,Quyên hơi mỉm cười thực ra người ta bảo nhớ đến người yêu cũ thường rất đau lòng nhưng Quyên mỗi lần nhớ đến Quân đều là mỉm cười hoặc cười sằng sặc.Chỉ có thời gian mới chia tay là cô gần như mất phương hướng,như là mất đi điểm tựa vững chắc nhất của đời mình vậy nên cô đã rất suy sụp.Có lẽ đó là quãng thời gian không muốn nhớ đến nhất trong cuộc đời Quyên
Thấy Quyên hơi cười,mặt mũi thì ngơ ngác,Quân nhăn nhó đang ngồi cạnh cậu mà dám lơ đãng nghĩ tới tên nào.To gan thật,càng ngày càng to gan
"Đỗ Quyên,nếu cậu còn tiếp tục ngồi cười như con dở tớ sẽ cắt lương tháng này của cậu"
Quyên giật mình,quỷ thối tha mới đi làm ngày đầu mà đã doạ cắt lương của cô,biết ngay là không tốt đẹp gì mà.Mà tên này mỗi lần giận dữ đều gọi cả họ cả tên cô,tính ra từ lúc hắn về có mấy lần nói chuyện với cô là không có thái độ giận dữ chứ.Đúng là làm bạn không thể như làm người yêu được
Quyên lấy lại vẻ mặt bình thường,kể ra tự nhiên ngồi cười một mình cũng thật là ngớ ngẩn,cô ngoan ngoãn đứng dậy đi tới chỗ hai phần cơm.Mở từng phần cơm ra,rồi lau đũa sau đó ngước lên nhìn đối tượng sẽ ăn cơm trưa cùng mình,đối tượng vẫn không có phản ứng gì vẫn thản nhiên làm việc còn không thèm nhìn cô.Quyên ức,tên này chẳng phải cố tình bắt cô phải mời ra ăn sao?giả sử như cô mặt kệ không mời?vậy cô là loại bạn gì?loại nhân viên gì?lại ngang nhiên ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-cu-cua-dai-boss/2858210/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.