“Mình không có nói vậy nhe, là cậu tự nói thôi!” Ân Tuyên Mai liếc mắt cô một cái nói.
“Đương nhiên, mình nói là chuẩn không cần chỉnh, cậu không cần hoài nghi.” Nghiêm Linh Quân đắc ý nói, sau đó chỉ vào Đỗ Vũ Thần hỏi,“Hắn là ai vậy, cậu còn chưa có nói cho mình biết!”
“Tiểu Quân, vì sao cậu lại cảm thấy hứng thú với hắn như vậy chứ?” Ân Tuyên Mai tò mò hỏi.
“Đừng nói với mình là cậu không biết nhóc này lại xinh đẹp nghiêng nước nghiêng thành sao?” Nghiêm Linh Quân liếc cô một cái hỏi.
“Cái này và vấn đề cậu hỏi có liên quan gì hông?” Cô không hiểu nói.
“Cậu chẳng lẽ không phát hiện có bao nhiêu người khi đi qua trước cửa hàng đều không nhịn được liếc hắn một cái sao?” Nhìn Đỗ Vũ Thân đang ngồi một góc ở trước cửa quán ăn tĩnh đường xào hạt dẻ, Nghiêm Linh Quân hỏi cô.
“Cậu rốt cuộc muốn nói cái gì nha? Có thể hay không phiền cậu nói rõ ràng, đừng quanh co lòng vòng có thể chứ?” Ân Tuyên Mai đau đầu yêu cầu cô.
“Ai nha! Cậu sao lại phản ứng xì lô mô sần (slow-motion) vậy?” Nghiêm Linh Quân ra vẻ tức giận trừng mắt nhìn cô một cái,“Cô ngẫm lại xem, hắn bộ dạng xinh đẹp hấp dẫn như vậy, không phải là tiêu chuẩn của người mẫu quảng cáo sao? Mình hôm kia nhìn thấy một quảng cáo tuyển dụng khá hay ho trên tạp chí – cần tuyển một ngôi sao quảng cáo nhỏ tuổi, cậu có biết là mình vừa nhìn thấy hắn đã nghĩ đến nội dung quảng cáo này không? Cậu có biết…
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-yeu-bien-hinh/9585/chuong-3-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.