Nghe Cát Uyển Nhi nói xong, tôi không thể nhịn cười, tôi cũng nhận ra được sự cổ hủ của thế hệ tiền nhân, có vẻ như xưa giờ việc đốt pháo chỉ diễn ra khi nhà có tang lễ, còn những dịp như Tết Âm hoặc đám cưới thì họ vẫn chưa có ý chấp nhận một cách triệt để.
“Nếu Uyển Nhi thích, khi nào có thời gian anh sẽ dắt em đi chơi cho biết.”
“Có thật không!”
Cát Uyển Nhi nhảy cẫng lên đầy phấn khích. Khuôn mặt nhỏ vô cùng vui vẻ, ánh mắt càng thêm rực rỡ.
Trong khi say sưa ngắm nhìn khuôn mặt xinh xắn ấy, gương mặt tôi dịu lại, một làn gió thơm thổi qua trước mặt, Cát Uyển Nhi canh đúng lúc tôi mất cảnh giác, hôn trộm tôi một cái.
Sau đó, Cát Uyển Nhi quay đầu chạy biến.
“Anh Trần Tùng, mau đuổi theo em đi!”
Tôi cười vui vẻ, vì từ nhỏ vốn đã không nói chuyện với con gái nhiều, làm sao mà tôi không nhìn ra được ý đồ của Cát Uyển Nhi?
Nhưng phải đợi, ít nhất là cho đến khi tôi tốt nghiệp đại học đã!
Tôi nói như vậy đó.
Trở lại nhà Từ Phượng, cô ấy đã nấu một bàn lớn đầy đủ các món ăn. Dường như sinh hoạt của chúng tôi bây giờ đảo lộn ngày đêm, ban ngày ngủ nướng và bắt đầu hoạt động vào ban đêm.
“Trước khi trời sáng, cậu cùng tôi ra bờ sông Hồng, khi trở về tôi sẽ nói chuyện rõ ràng với cậu. Chúng ta có thể nói chuyện với nữ quỷ kia. Cậu phải để lộ vai để chứng minh huyết ngọc vẫn còn nằm trêи người. Nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690738/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.