Một đêm này dường như ai cũng mất ngủ. Tuy rằng tôi không chắc nếu mình ở đây Từ Phượng sẽ không nằm mơ, nhưng vì an toàn không ai dám ngủ cả. Chỉ là ngay trước khi hừng đông, tôi thiêm thϊế͙p͙ trong chốc lát.
Lại một lần nữa bị đánh thức. Là tiếng đập cửa.
“Anh Tùng, ra ăn cơm!”
Người gõ cửa là Cát Uyển Nhi, cô gái nhỏ này một đêm không ngủ mà tinh thân vẫn tốt như vậy, tôi cố gắng đứng dậy. Có Cát Uyển Nhi nên cô ấy cùng Từ Phượng ở một phòng, làm tôi đột nhiên nhớ lại cảnh kiều diễm lúc đầu ở nhà Từ Phượng..
Tôi lắc lắc đầu đem mấy ý nghĩ đó vứt ra khỏi đầu, sau khi mở cửa đi ra mới phát hiện tên Chu Tam thế mà cũng đã qua đây
“Phượng Nhi, đây là anh tự mua cho em. Em ăn một cái trước đã”
Vừa ra khỏi cửa tôi liền nghe giọng nói phát ốm của Chu Tam. Thanh âm bình thường của hắn đã không tính là dễ nghe rồi, huống hồ bây giờ hắn nói chuyện với Từ Phượng giống như chính hắn cảm thấy mình nói như thế rất ôn nhu vậy
Thực tình không biết với cái loại phương thức trò chuyện này nếu dáng dấp hắn đẹp mắt một chút, giọng nói dễ nghe đi nữa thì nhất định rất tốt. Nhưng sự thật chính là dáng dấp Chu Tam bị áp chế, ngay cả thanh âm cũng khó nghe
Biểu tình của Cát Uyển Nhi ở bên cạnh tôi có thể nhìn ra, cô ấy cũng đang chịu đựng
“Anh Tam đến sớm quá”
Tôi thấy Từ Phượng nghe Chu Tam nói xong cũng ngu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690695/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.