Tôi còn tưởng mình đã nghe lầm. Những thứ trong túi đúng là dược liệu.
“Tiểu tử cậu kϊƈɦ động cái gì, trong túi này cùng lắm chỉ có một loại thôi. Cái khác còn chưa có tin tức đâu. Hai ngày nữa lại dẫn cậu đi chỗ khác, có lẽ nơi đó có cách tìm được một số nữa”
Khi Chu Tam nói trong này chỉ vỏn vẹn chứa một loại thuốc, tôi cũng không quá kinh ngạc. Rốt cuộc thì mấy thứ mà lão Cát nói kia, hầu như tất cả tôi đều chưa nghe qua, muốn đơn giản như vậy đã tìm được mới là không bình thường
“Ngũ vị tử này là tôi nghe nói, về sau lan tin tức ra ngoài bọn họ liền tìm tới cửa. Khối vàng là thù lao đầu tiên, thứ hai là ngũ vị tử trong tay cậu. Giữ cho chặt một chút, tôi dám nói hiện tại cậu có muốn đi tìm cũng chẳng có nơi nào để đi đâu”
Ngũ vị tử! Nếu tôi nhớ không lầm thì đây là một trong những loại bột giấy.
“Đa tạ anh Chu Tam!”
Đối với Chu Tam, ấn tượng của tôi hiện tại về hắn có thể nói là cải thiện to lớn. Tuy rằng lúc trước có đôi khi nhìn bộ dạng hắn vẫn nhịn không được có chút cảm thấy tên này không đáng tin cậy. Nhưng bây giờ xem ra không thể trông mặt mà bắt hình dong, mặc dù hắn thoạt nhìn là cái loại người hay chêm chọc người khác, nhưng vừa gặp chính sự thì tuyệt đối đáng tin.
Có lẽ đây cũng là lý do Tự Phượng để hắn tìm cho tôi những dược liệu đó
Nhắc đến Từ Phượng, tôi liền nhớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vot-xac/1690694/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.