Hồng Tịnh San vui đến điên rồi. Cô ta chạy theo bước. chân của Hạ Diệp Trâm, nghe được cuộc nói chuyện kia. Còn cẩn thận ghi lại.
Hạ Diệp Trầm thực sự bỏ đi. Hồng Tịnh San hoàn toàn có thể thay thế cô nằm kế bên Trầm Dư Niên. Anh chịu ơn của cô nhiều như vậy, hai người lại có quan hệ da thịt, anh nhất định không bỏ rơi cô.
Mà Hạ Diệp Trầm.
Hừ!
Chỉ cần có cơ hội đưa cho Trầm Dư Niên đoạn ghi âm kia, anh sẽ ghê tởm con đàn bà đó đến chết. Làm sao anh còn nghĩ đến đi tìm người phụ nữ ác độc kia nữa chứ? Nếu có, có
lẽ cũng chỉ để gϊếŧ chết kẻ phản bội mình thôi.
Cô ta sẽ trở thành vợ của Trầm Dư Niên, cùng anh vượt qua sóng gió.
Người như anh là rồng trong loài người, nhất định sẽ có ngày cho cô ta sự vinh quang.
"Mặc quần áo xong chưa?", Trầm Dư Niên bỗng nhiên lên tiếng.
Hồng Tịnh San giật thót, giấu đi suy nghĩ trong lòng mình. Cô ta đứng dậy, nhưng ngay giây sau đã ngã khuyu xuống, nhào vào lòng anh.
"Em... Em không cố ý. Chân hơi đau. Dù gì..."
Dù gì cũng là lần đầu tiên. Hồng Tịnh San ra sức ám chỉ. Có lẽ anh sẽ hiểu, đúng chứ?
Trầm Dư Niên chán ghét đến chau mày, nhưng cũng không đẩy người phụ nữ đang dựa vào lòng mình ra.
Anh ra hiệu cho cô ta im miệng: "Có ngửi thấy mùi gì không?"
"Mùi gì?"
Hồng Tịnh San quá đỗi ngạc nhiên. Cô ta hít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429737/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.