Đến khi xác định trong phòng không còn bất cứ dấu vết nào chứng minh mình từng vào đây nữa, Hạ Diệp Trâm mới đẩy cửa ra ngoài.
Trăng vẫn chiếu sáng, nhưng lúc này treo trên bầu trời lại giống như châm chọc cô.
Đi qua lối mòn cũ, Hạ Diệp Trầm cuối cùng cũng nhìn thấy nhà chính. Nhưng lúc cô chuẩn bị tiến thêm bước nữa, bóng lưng của một người lại đột ngột xuất hiện.
"Hạ Diệp Trầm? Năm năm mới gặp lại, em càng ngày
càng biết diễn kịch rồi!"
Giọng nói lạnh lẽo thâm u như quỷ dữ, cơn ác mộng đeo. đuổi Hạ Diệp Trầm năm năm qua.
Bước chân cô khựng lại, theo bản năng mà hơi run lên vì sợ hãi. Người trước mặt, là một trong những kẻ mà cô không muốn đυ.ng mặt nhất trong đời.
Trầm Thiết Vỹ! Cậu hai của nhà họ Trầm.
Lúc này Hạ Diệp Trầm mới nhớ rắng lớp hóa trang của mình khi nãy đã bị nước mắt làm cho nhòe đi. Cô lại còn rửa mặt, để cho bản thân mình không quá tàn tạ trước lúc rời khỏi đây.
Vừa hay, để cho người khác có thể nhận ra mình là ai.
Rơi vào tay Trầm Thiết Vỹ, chắc chắn cô không sống được!
"Làm thế nào mà cô có thể thoát ra khỏi trận lửa đó, Dụ thiếu phu nhân?", Trầm Thiết Vỹ chậm rãi nhấc chân hướng về phía Hạ Diệp Trầm. Giày da của hẳn dội từng tiếng lộp cộp xuống nền đá xanh, nhưng giống như đạp thẳng vào lòng cô.
"Sao vậy? Năm đó cô ở trên tòa không phải dũng cảm lắm sao? Mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429732/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.