Hồng Tịnh San hất mặt cho một người, ý chỉ đưa Hạ Diệp Trầm đi. Cô nhìn lại Trầm Dư Niên một lần nữa rồi chuyển bước chân theo hắn.
Nhà bếp cách chỗ này không xa. Tên kia đưa cô vào trong, lúc chuẩn bị rời đi quäc mắt đe dọa:
"Cô Diệp, nơi này có hoàn cảnh rất đặc biệt. Nhà chính của ông bà chủ tôi rất có quyền thế, nên không muốn người đời biết rằng họ có một người con trai điên điên khùng khùng đang ở đây. Cô vẫn nên giữ miệng, đừng để liên lụy đến những người vô tội như chúng tôi."
Lời của hắn có chút nào giống như đang nhờ vả chứ? Rõ ràng đang đe dọa cô. Nếu như Hạ Diệp Trầm lảm lời, chắc chẵn người nhà cô sẽ không yên ổn.
"Tôi đã rõ, anh cứ yên tâm đi."
Người kia nhận được câu trả lời, khinh thường quay đi không nói một lời nào.
Trong phòng bếp lúc này chỉ còn lại một người. Cô nhìn đống nguyên liệu hồi lâu.
Nếu đã đến đây, trước khi biết Trầm Dư Niên muốn gì, vậy cứ làm một đầu bếp bình thường đã.
Dù gì cô cũng đã lấy tiền của nhà họ Trầm để đóng viện phí cho mẹ Nhã, bây giờ cũng không có cách nào để rút ra được.
Lúc Hạ Diệp Trâm làm xong cơm, cả Hồng Tịnh San lẫn đám người kia đều không có trong phòng. Trong phòng tối tăm, cô đẩy cửa vào trong, đặt đĩa bánh bao lên bàn.
Bữa sáng, cô quyết định làm món bánh bao đơn giản thanh đạm.
"Cô vẫn quyết định ở đây?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429668/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.