"Cô có thai sao?"
Từ Nhất Nặc vừa hỏi xong câu đó, Hạ Diệp Trầm lại thấy bụng mình quặn lên.
Cô? Có thai sao?
Chẳng trách cô lại có linh cảm phải bảo vệ nơi này như vậy. Hóa ra, một sinh mệnh đang trốn trong đó, chuẩn bị ra đời.
Cũng không ngờ đến một đêm hoang đường kia thật sự cho cô một đứa con. Một đứa trẻ mà bản thân cô cũng không biết cha của nó là ai.
"Cứu nó!" - Hạ Diệp Trầm kéo đầu Từ Nhật Nặc lại gần, lúc này chỉ nói được mấy tiếng khàn khàn.
Từ Nhất Nặc vỗ vỗ mu bàn tay cô an ủi:
"Yên tâm đi, chỉ ra một chút máu thôi. Tôi gọi quản ngục đưa cô đến bệnh viện."
Hạ Diệp Trầm tỉnh táo hẳn. Cô kéo lại tay của Từ Nhất Nặc, lắc đầu:
"Đừng! Đừng báo họ! Họ sẽ gϊếŧ mất nó đấy!"
"Ai sẽ gϊếŧ nó chứ?"
Hạ Diệp Trầm cười khổ, bụng lại quánh thắt:
"Nhậm Hạ Kiều."
"Nhậm Hạ Kiều? Mẹ chồng của cô? Không thể nào. Nhà chồng cô dù có tàn nhẫn thế nào cũng không thể nào... "
... bỏ rơi cốt nhục của mình được.
Từ Nhất Nặc nuốt nửa câu chuẩn bị nói ra vào trong bụng, mở to mắt:
"Lẽ nào..."
Hạ Diệp Trầm cười cười:
"Nó không phải cốt nhục của nhà họ Dụ. Xin cô, đừng nói cho người ngoài."
Việc Dụ Sơ Thần vô sinh đã bị Trầm Thiết Vỹ biết được. Hắn nhất định sẽ nói cho Nhậm Hạ Kiều. Đến lúc đó đứa trẻ mà cô đang mang trong bụng sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-xung-hy-cua-tram-tong/3429650/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.