Bà ta nhìn anh trách móc: “Đường đường một người đàn ông, mà bị một người phụ
nữ dày vò ra thế này, người ta nhìn thấy không cười chết mới lạ.
“Bà nội, bà đừng trách Thiên Ân thiếu gia nữa”, Chu Chu lên tiếng nói xong, liền
cất bước đến bên Nam Cung Thiên Ân, cúi người túm lấy cánh tay anh: “Thiên Ân,
anh đừng như thế, anh cứ thế này bà nội thực ra đau lòng lắm, bà và em đều ăn
không ngon ngủ không yên”.
“Đủ rồi!”, Nam Cung Thiên Ân hất tay cô ta ra, đứng phắt dậy trừng mắt nhìn lão
phu nhân nói: “Nếu như bà thật lòng quan tâm cháu, lo cho cháu, thì sao lại hết
lần này đến lần khác làm tổn thương người châu quan tâm nhất? Lần nào bà cũng
lấy lý do là muốn tốt cho cháu, nhưng bà thấy cháu bây giờ có tốt không? Ép chết
Tinh Nhiên cháu thật sự có thể tốt không?”.
Sắc mặt của lão phu nhân cũng thay đổi, bà ta chỉ vào mình: “Không phải là tốt
cho cháu, lẽ nào là tốt cho bà?”.
“Cháu đã nói với bà rồi, cháu không cần bà làm bất kỳ việc gì cho cháu, bà chỉ cần
hưởng phúc giống như bà của các nhà khác là được rồi, cháu đã 30 tuổi rồi, sự
nghiệp và hôn nhân của cháu phải do cháu tự giải quyết, chứ không phải do bà và
Vương đại sự chuyên lừa gạt khắp nơi đó thao túng
“Bốp một tiếng, lão phu nhân giảng cho anh một bạt tai, không nhẹ cũng không
mạnh, đủ để anh ngậm miệng.
Chu Chu giật mình, cô ta vội vàng đỡ lấy cánh tay lão
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793346/chuong-471.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.