Anh xoay người đóng cửa phòng làm việc lại, sau đó túm lấy cảnh tay có đấy có ngã
ở cửa, chỉ dùng một tay mà dễ dàng vậy cô giữa cơ thể mình và cánh cửa
“Anh muốn làm gì? Cử chơi trò mãi này anh không chán sao?”, Bạch Tinh Nhiên
đập bàn tay đang bóp cầm mình của anh ra.
“Ngày nào cũng bày bộ mặt lạnh lùng em không chán sao?”, Nam Cung Thiên Ân
lại nâng bàn tay bị cô đập xuống lên, dừng ở cổ áo ngủ của cô, bắt đầu cởi từng cúc
áo một.
“Vậy anh thì sao? Mỗi ngày thể hiện tình cảm với tình đầu của anh trước mặt em
không chán sao?”.
“Không chán, mai anh vẫn sẽ tiếp tục, đến khi em không chịu được mới thôi”, cúc
áo cô bị cởi sạch dưới đầu ngón tay của anh, cơ thể xinh đẹp lộ ra.
Bạch Tinh Nhiên cảm thấy có một luồng ớn lạnh ập tới làn da, còn đầu ngón tay
anh di chuyển trên da có thì lại nóng bỏng, Bạch Tinh Nhiên chẳng mấy mà cả cơ
thể trở nên hưng phấn.
Cô vừa đánh vừa đẩy cơ thể anh, lại vừa lạnh lùng uy hiếp: “Anh còn không dừng
tay thì em sẽ lại gọi tình đầu của anh đến xem đấy”.
“Được, em gọi đi”, Nam Cung Thiên Ân cười khẩy nâng cắm cô lên, cúi đầu hôn lên
môi cô một cái, sau đó chuyển sang cần nhẹ thùy tại cô: “Nếu em không xấu hổ thì
sao anh lại phải thấy xấu hổ chứ?”.
“Anh… anh không sợ cô ta khóc đến mức tắc thở sao?”, Bạch Tinh Nhiên bị anh
hôn đến mức hô hấp bắt đầu không ổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793273/chuong-399.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.