Bạch Tinh Nhiên rút kinh nghiệm lần trước bị trả lại bản phác thảo, cô chăm chỉ
nghiên cứu các bản thảo thiết kế trước đây của tập đoàn, điều chỉnh lại suy nghĩ
của mình.
Mọi người đều tưởng cô ở nhà nhàm chán quá nên đến phòng thiết kế chơi thôi, chỉ
có mình cô biết cô thật sự thích công việc này, nên đang cố gắng làm thật tốt.
Buổi trưa khi cùng đồng nghiệp ăn cơm ở căn tin, Bạch Tinh Nhiên nghĩ đến cảnh
Nam Cung Thiên Ân ngồi trên tầng cao nhất ăn cơm một mình, trong lòng đột
nhiên nở một nụ cười xấu xa. Thế là cầm điện thoại lên chụp khay đồ ăn của mình
và bàn ăn náo nhiệt gửi cho anh, tiện thể viết thêm một câu: “Thiên Ân thiếu gia,
anh ăn cơm chưa thế?”.
Ngay lập tức, Nam Cung Thiên Ân trả lời cô một câu: “Vẫn chưa”.
“Vậy có cần em mang một phần cơm lên cho anh không?”.
“Không cần đầu”.
“Sao thế? Chê cơm ở căn tin à?”.
“Không phải, anh chỉ là không muốn vợ của anh quá mệt thôi”.
“Em rất sẵn lòng dốc sức vì cấp trên đấy. Nhưng Thiên Ân thiếu gia ăn cơm một
mình vốn cô đơn đến mức khó mà nuốt nổi, nếu thêm một khay đồ ăn căn tin nữa,
chắc là sẽ gục ngã mất nhỉ?”, Bạch Tinh Nhiên gửi câu này xong, mãi không thấy
Nam Cung Thiên Ân trả lời lại.
Trong lòng nghĩ không biết có phải anh giận không? Nhỏ nhen vậy sao?
“Thiên Ân thiếu gia, anh vẫn ổn chứ? Có phải đang giận không đó?”, Bạch Tinh
Nhiên lại gửi một câu.
“Thiên Ân thiếu gia…
“Anh yêu…
“Chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793249/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.