Bạch Tinh Nhiên bị anh dồn vào góc, chạy không thoát, tránh không được, áp lực trên người anh bao trùm lấy cô, khiến cô rối bời. Cô lắc đầu: “Xin lỗi, tôi thực sự không muốn hại chết con, tôi không biết tại sao Bạch Ảnh An lại muốn làm vậy, chị ta rõ ràng đã hứa với tôi sẽ nuôi dạy đứa bé này cẩn thận, xin lỗi… Thiên Ân thiếu gia, anh có thể đừng mang đứa bé ra để chất vấn tôi, mỉa mai tôi nữa được không? Trong lòng tôi cũng khó chịu như anh, tôi thực sự biết sai rồi, tôi sai rồi…
Cô biết câu nói vô tâm của Kiều Tư Hằng ban nãy đã khiến lòng anh đau, cũng biết hành vi của mình trong mắt anh thực sự rất khó hiểu, nhưng cô không muốn anh lại nhớ tới đứa bé đáng thương kia nữa, càng không mong anh cứ lấy đứa bé ra để làm tổn thương cô đồng thời làm tổn thương chính anh.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Cô mong anh mau chóng quên chuyện đứa bé, đừng hành hạ bản thân nữa.
Thực ra Nam Cung Thiên Ân cũng muốn quên lầm chứ, nếu đứa bé thực sự là vì bệnh tật bẩm sinh mà qua đời, vậy anh buồn xong thì cũng thôi, nhưng trong đó lại có âm mưu kinh khủng như vậy, sao anh có thể dễ dàng buông bỏ được?
“Cô căn bản không hề biết lồi, con chết rồi cô chẳng hỏi han gì, chỉ muốn kết hôn với Lâm An Nam, thế mà gọi là biết lỗi ư?”, Nam Cung Thiên Ân lại tiến sát vào cô, gần như đè cả nửa người cô ra ngoài tay vịn, nhìn châm châm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793191/chuong-317.html