“Thiên Ân thiếu gia, đợi một lát”, Tô Tích đột nhiên chạy từ trong nhà ra, chặn đường đi của anh “Tôi vừa nghĩ ra, Tinh Nhiên có thể là đến trại trẻ mồ côi ở Thành Bắc rồi”.
Nam Cung Thiên Ân cau mày: “Cô ta đến trại trẻ mồ côi làm gì?”.
“Chắc là cảm thấy bữa tiệc chán quả”, Tô Tích thuận miệng nói bừa: “Anh biết đó, cô ấy vốn đã thích trẻ con, lại yếu lòng, hơn nữa lại còn hay thương hại bọn trẻ ở trại trẻ mồ côi”.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
“Cô ta thích trẻ con?”, Nam Cung Thiên Ân không nhịn được mỉa mai.
Tô Tích gật đầu: “Đúng đó…
Không đợi cô ấy nói tiếp, Nam Cung Thiên Ân đã giảm chân ga lái xe rời khỏi biệt thự nhà họ Kiều.
Tô Tích nhin xe anh biến mất ở đầu đường, thầm thở phào xoay người định vào nhà, vừa xoay người thì mới phát hiện Kiều Tư Hãng không biết đã đứng phía sau mình từ bao giờ.
“Lưu luyến vậy sao?” giọng Kiều Tư Hàng cứ phải gọi là chua hết sức.
Tô Tích ngước mắt lên dửng dưng nhìn anh ta một cái, dáng vẻ lười không buồn nói với anh ta, đi ngang qua người anh ta vào nhà.
Sau khi Bạch Tinh Nhiên đuổi nhân viên đi, thì nhanh chóng cắt một nhúm tóc mai trên đầu bé gái dùng giấy bọc lại, cô vừa đặt kéo vào hộp bút trên mặt bàn thì ngoài cửa vang lên tiếng bước chân của nhân viên công tác.
Cô xoay người, đón lấy cốc nước trong tay nhân viên công tác rồi cảm ơn.
Sau đó một nhân viên khác đi vào, nói với Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793190/chuong-316.html