Suốt bữa ăn, Bạch Tinh Nhiên chỉ cảm thấy như ngồi trên đống lửa, không có tâm trí nào đế ăn, ngồi khoảng ba mươi phút cô cảm thấy không chịu được nữa, thế là đứng dậy định đi ra khỏi chỗ ngồi.
Nam Cung Thiên Ân thấy cô đứng dậy, lập tức giữ chặt bàn tay cô đang để trên bàn, trầm giọng hỏi: “Đi đâu thế?” “Tôi … đi ra nhà vệ sinh”.
“Nhớ là không được rời khỏi phòng ăn nửa bước”.
“Tôi biết rồi”, Bạch Tinh Nhiên cạn lời, nghĩ bụng có đến mức trông chừng cô nghiêm ngặt như vậy không? Thực ra cô không hề muốn đi vào nhà vệ sinh, chí là muốn tránh khỏi tầm mắt của mọi người rồi ra ngoài hít thở không khí cho thoáng đãng, cô đứng trước gương trong nhà vệ sinh, nhìn mình trong gương thở phù một cái, tâm trạng bị dồn nén cũng đỡ được phần nào.
truyentop.net cập nhật nhanh nhất.
Cô vừa đứng được một lúc, cánh cửa nhà vệ sinh có người đấy vào, nhân viên phục vụ giúp Phác Luyến Dao vào trong.
Bạch Tinh Nhiên hơi ngạc nhiên, rồi mím cười với cô ta một cách xã giao.
“Chị dâu họ, sao sắc mặt của chị nhợt nhạt thế?” sau khi Phác Luyến Dao giơ tay ra hiệu cho cô nhân viên ra ngoài, nhìn lên khuôn mặt hơi tái của Bạch Tinh Nhiên.
Bạch Tinh Nhiên giơ tay lên sờ vào mặt mình, sắc mặt cô nhợt nhạt sao? Chắc là vì vừa giật mình nên vậy thôi.
“Không có gì, chắc tại tối qua thiếu ngủ ấy mà”, Bạch Tinh Nhiên nhìn hai chân cô ta, quan tâm hỏi: “Chân của em … đỡ chưa?” “Đã ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793185/chuong-311.html