"Cả mày nữa!", bà ta tiến lên trước, tát thật mạnh vào mặt Tiểu Tinh, tức giận quát: "Mày không thấy bụng nó to thế rồi à? Không biết ngày dự sinh của nó là mấy ngày sắp tới à? Không ngăn nó thì thôi đi, lại còn cùng nó ra ngoài".
Tiểu Tinh bị tát một cái, tủi thân đến mức rớt nước mắt.
Bạch Tinh Nhiên vội vàng kéo cô ấy ra sau lưng, nói: "Là tôi muốn ra ngoài, bà đừng có trách họ nữa".
"Bạch Tinh Nhiên mày có não không? Lúc nào rồi mà còn ra ngoài? Nhỡ đột nhiên vỡ ối thì mày phải làm sao?".
"Tôi chỉ đi dạo linh tinh thôi, với lại ngày dự sinh vẫn chưa đến".
"Ngày dự sinh chỉ là một con số đại khái, có thể đến trước cũng có thể muộn hơn, rốt cuộc mày có hiểu không?".
"Tôi hiếu", Bạch Tinh Nhiên đáp đại.
Mặc dù cô chưa sinh bao giờ, nhưng sách về phụ nữ có thai cô đọc rất nhiều, đương nhiên biết ngày dự sinh chưa chắc chính xác.
Chỉ có điều cô cảm thấy sức khỏe mình rất tốt, chắc sẽ không sinh sớm, cho nên mới ra ngoài đi dạo một chút.
"Tao cảnh cáo mày, mấy hôm tới mày không được rời khỏi biệt thự, ngoan ngoãn ở nhà đợi sinh nghe chưa?", Hứa Nhã Dung ra lệnh.
"Tôi biết rồi", Bạch Tinh Nhiên gật đầu.
Thời gian ngày càng gần, Hứa Nhã Dung lại ngày càng căng thẳng, dù sao thì việc đánh tráo người lớn như vậy, nhỡ có sơ sót gì thì mọi người cùng xong đời, bà ta đương nhiên sẽ căng thẳng.
Cho nên hôm
nay vừa nghe thấy chị Hồng nói Bạch Tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thu-bay-cua-tong-tai-ac-ma/793087/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.