Sự ồn ào và náo nhiệt của hôn lễ rốt cuộc cũng xong, Đới Tư Dĩnh cảm thấy mệt mỏi quá, không phải là thân thể mệt mỏi mà là trong lòng mệt mỏi, suốt cả buổi tối đều cố gắng nở nụ cười cùng Long Ngạo Phỉ đi xã giao, cuối cùng bây giờ có thể thở phào nhẹ nhõm rồi.
Sau khi quan khách gần như đã ra về hết, Long Ngạo Phỉ kéo Đới Tư Dĩnh đi đến trước mặt của một đôi vợ chồng trung niên, cô biết bọn họ là cha mẹ của anh vì tham gia hôn lễ nên đã đến đây.
“Ngạo Phỉ, Tư Giai, chúc hai con trăm năm hạnh phúc. Ngạo Phỉ con nhất định phải chăm sóc tốt con dâu xinh đẹp của ta nha, không được ăn hiếp con bé.” Long mẹ là một vị phu nhân rất biết giữ gìn nhan sắc, nói đùa cùng đứa con trai của mình.
“Tư Giai, nếu nó khi dễ con thì nói cho mẹ biết, mẹ sẽ thay con dạy dỗ nó.” Long mẹ lại cười nói với Đới Tư Dĩnh.
Nhìn thấy vẻ mặt hiền từ, nhân ái của Long mẹ, Đới Tư Dĩnh nghĩ đến bà giống như mẹ của mình, tiến lên ôm lấy Long mẹ, giọng nói nghẹn ngào:
“Cám ơn, mẹ!” Tiếng mẹ kêu rất khẽ nhưng cũng đủ để Long mẹ nghe được.
“Được rồi, bà xã. Chúng ta đừng làm phiền vợ chồng bọn trẻ nữa.” Nhân vật rất được giới kinh doanh kính nể, Long Tuyên Thiên đứng ở một bên cười nói.
“Quấy rầy hai con rồi, sau này chúng ta vẫn còn rất nhiều cơ hội trò chuyện.” Long mẹ nói, buông Đới Tư Dĩnh ra.
“Ngạo Phỉ, chờ hai con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-thay-the/209199/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.