Trụ sở Châu Thành vắng vẻ hẳn, tất cả mọi sự ồn ào tập trung đến nhà ăn. Những chiếc bàn gỗ chật ních, trên tay mỗi người đều bưng một dĩa cơm nóng.
Phòng thiết kế ngồi cùng nhau xoay một vòng tròn.
Mọi ánh mắt, cái chỉ tay đều dồn về phía Hạ Như Yên: “nghe nói cô ấy là phu nhân tổng giám đốc.”
Đẳng xa Châu Gia Việt bước tới, bước chân đến đâu tỏa sáng đến đó, mọi ánh mắt đều ngơ ngác nhìn. Miệng mỉm cười, anh ngồi xuống cạnh bên Hạ Như Yên. Cũng vì thế mà chiếc bàn ấy nhanh chóng trở thành tâm điểm.
Như Yên khẽ hỏi: “sao anh lại tới đây?”
Châu Gia Việt bình tĩnh đáp lại: “đến ăn cơm.”
Hạ Như Yên khá ngạc nhiên: “chẳng phải trước nay anh vẫn ra ngoài ăn hay sao? Hơn nữa thức ăn trong này em sợ là không hợp với anh.”
Châu Gia Việt âu yếm nhìn cô, khẽ lắc đầu: “không sao, chỉ cần nơi nào có em thì dù là thức ăn gì anh cũng đều ăn được hết.”
Như Yên cười nhẹ: “đồ lẻo mép. Vậy được em đi lấy cho anh một phần.”
Rất nhanh chóng Như Yên từ quầy phục vụ đã bê ra một khay cơm vẫn còn nóng. Cô đặt nhẹ xuống bàn.
Toàn thể nhân viên phòng thiết kế thoáng chút không thoải mái. Châu Gia Việt lên tiếng: “mọi người cứ ăn bình thường đi. Đừng để ý đến tôi.”- anh ghé sát tai Hạ Như Yên thì thầm: “chỉ mình em để ý tới là đủ.”
Hạ Như Yên chả nói gì chỉ liếc lên nhìn anh, tủm tỉm cười.
Những cô gái trẻ xinh đẹp ngồi quanh liếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982525/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.