Ánh đèn sáng rực, sân khấu được giọi sáng nổi bật trong căn phòng tối. Bên dưới khán đài có hai luồng dư luận: một phần cho rằng thiết kế có sự khác biệt so với bản vẽ, một số đánh giá khen ngợi nhà thiết kế có sự sáng tạo. Sau khi nghe những lời bàn tán, Hạ Như Yên mỉm cười lùi nhẹ về sau đứng gần với các người mẫu của mình hơn.
“Thực ra mấy chi tiết nhỏ như hoa Hồng, hoa đào hay hoa mai này là tôi vừa mới nghĩ ra trước giờ cuộc thi diễn ra. Cho nên để hoàn thành tôi mới ra sân khấu hơi muộn so với giờ quy định. Tôi thành thực xin lỗi về sự chậm trễ này.”
Cô quay người nhẹ xuống khán giả sẽ, giọng nói ấm áp chân thành tiếp tục cất lên:
“Theo tôi nghĩ hoa tượng trưng cho mùa Xuân và sự ấm áp. Trong tình yêu hoa hồng thể hiện sự gắn kết và bền chặt vì vậy đồ tình nhân tôi sử dụng loại hoa này. Còn hoa đào và hoa mai thể hiện sự sum vầy, dù ai đi ngược về xuôi vẫn nhớ về quê hương gia đình. Tôi không biết ở đây có bao nhiêu người được tặng hoa vào dịp đặc biệt như là ngày Xuân nhưng tôi tin người được nhận hoa chắc chắn sẽ rất hạnh phúc.”
Cô vừa dứt lời thì tràng vỗ tay phía dưới vang lên nồng nhiệt, cùng tiếng hô vang vọng: “hay, hay lắm!”
Tay cầm chặt chiếc micro, môi chu về trước thở mạnh một hơi dài. Cuối cùng cô cũng hoàn thành bài thi mà trước đó tưởng chừng như không thể. Tự nhiên thấy nhẹ nhõm hẳn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982473/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.