Buổi sáng mai tập đoàn Châu Thành vẫn còn trong im lặng, ngoài trời ánh sáng vẫn còn tờ mờ. Ánh đèn pha giọi sáng trước cửa chính, Lưu Phiên Như mở cửa xe bước xuống. Ả đi thẳng lên phòng thiết kế, liếc nhìn quanh không có một ai thì ả bước vào. Bên trong căn phòng có rất nhiều mẫu thiết kế khác nhau nhưng ánh mắt ả chăm chăm nhìn về bộ đôi tình yêu và trang phục gia đình. 
Ả bước đến gần, tay cầm lên chiếc kéo, nhếch môi cười đểu rồi xuống tay cắt liên tiếp: “Hạ Như Yên cô muốn đấu với tôi sao? Hôm nay tôi cho cô biết cảm giác bẽ mặt là như thế nào.” 
Sau đó ả đặt chiếc kéo về vị trí cũ rồi dời đi. Trong lòng vẫn thầm cười. 
Sau một lúc Như Yên cũng tới, vốn cô định tới sớm một chút để chuẩn bị hoàn tất những bước cuối cùng trên thiết kế của mình. Lúc từ cửa bước vào thì gương mặt cô vẫn còn vui vẻ. Nhưng khi nhìn thấy những vết cắt cô đứng sững lại, mặt xám xịt xuống, tay chân run run. 
Hai chân cô bước tới, tay cầm lần lượt từng bộ đồ lên chẳng còn bộ nào nguyên vẹn. Nếu không bị cắt ở áo thì ở chân váy, không thì là quần. Cô chả còn tin vào mắt mình nữa, sốc tới độ tâm trí rối bời chả suy nghĩ được thêm bất kì điều gì nữa. Chẳng nhẽ cô lại phải từ bỏ ở đây hay sao? 
Vừa lúc đám Ly La và Hà Thanh cùng Hứa Đàn tới thấy Như Yên đang thẫn thờ ngồi bên ghế thì tiến đến gần. Ly La ấp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982472/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.