Sáng sớm thời tiết khá lạnh, hình như mùa đông đến thật rồi. Hạ Như Yên vừa thức dậy ho vài tiếng rồi vội chạy lại ngồi trước máy tính mở lên xem. Thì ra lúc tối là chương truyện đầu tiên của cô và Mẫn Nhi được đăng lên diễn đàn, mà sáng nay số lượt người xem khá cao và người để lại bình luận cũng nhiều. Cô mừng rỡ không kìm được xúc động reo lên. Nhưng sau khi quay sang nhìn thấy Châu Gia Việt đang nằm ngủ trên giường nên lấy tay che miệng khẽ cười. Cô vui không tả nổi, vội vàng lấy điện thoại gọi cho Mẫn Nhi rồi mở cửa phòng ra ngoài nói:
“Mẫn Nhi cậu xem chưa? Truyện chúng ta mới ra mắt chương đầu tiên mà đã hơn một trăm nghìn lượt xem rồi đó.”
“Phải, vui quá đi mất. Này lát đi ăn mừng có được không?”
“Được lát gặp, bai bai.”
Thực ra, Châu Gia Việt đã thức dậy từ lâu chứng kiến tất cả mọi chuyện. Thấy Như Yên vui vẻ anh ấy tò mò chạy lại mở máy tính lên xem rồi một mình lẩm bẩm:
“Truyện tranh sao? Mới chỉ được một trăm nghìn lượt xem thôi làm gì phải vui tới vậy chứ.”
Nghe tiếng mở cửa phòng, Châu Gia Việt vội vàng đóng máy tính lại rồi chạy lại ngồi trên giường, Hạ Như Yên bước vào, khuôn mặt lộ ra sự niềm nở, phấn khích, môi tủm tỉm cười. Thấy Châu Gia Việt cô giật mình hoảng hốt: “Trời đất, anh dậy từ hồi nào mà không lên tiếng làm tôi hết hồn.”
Châu Gia Việt nhếch môi nhẹ, nhìn cô nói lại: “Phòng này là của tôi thì tôi đứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-quyen-ru-cua-tong-tai/982415/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.