

Tôi kết hôn với vị Tư lệnh nghiêm khắc nhất trong quân khu.
Mười năm sau kết hôn, gặp nhau ít đến đáng thương.
Ngày cưới, tôi mặc váy trắng đợi anh đến khi trời tối,
anh lại đang dẫn quân đột phá vòng vây ở biên giới, để tôi một mình chịu nhục, trở thành trò cười cho cả họ hàng.
Tôi bị kẻ thù của anh ch/é/m trọng thương, phải đưa vào ICU,
anh viện lý do bận quốc sự, lạnh lùng từ chối ký vào giấy báo nguy kịch.
Cha tôi qua đời, tôi khóc lóc cầu xin anh về chịu tang,
đáp lại, chỉ là một câu thản nhiên:
“Đừng vì chuyện riêng mà làm ảnh hưởng công việc của tôi.”
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.