Sau khi xem xong nông trại ở đây, Lê Bá Sâm vốn còn muốn đưa Tư Noãn Noãn đi xuống các nông trại lân cận nữa, nhưng vì nhìn thấy sự mệt nhọc của Tư Noãn Noãn hiện rõ trên khuôn mặt mới vài ngày đã gầy đi trong thấy của cô, nên Lê Bá Sâm quyết định về lại Lê Gia để chuẩn bị hết mọi thứ trước khi vào viện kiểm tra một lần nữa phẫu thuật.
Trên xe.
Tư Noãn Noãn mày nhíu chặt, cô cứ nghiêng đầu nhìn về hướng của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm vốn tập trung lái xe nhưng bị nhìn mãi cũng không chịu được mà hỏi.
" Mặt anh dính gì hay sao vợ nhìn hoài thế? "
Tư Noãn Noãn mím mím môi một lúc mới nói.
" Chúng ta ở đây một tuần rồi đấy! "
" Ừm, anh biết mà. "
" Anh không bận sao? "
" Đã làm xong, nên mới có thời gian đến đây cùng vợ. "
" Thế... thế khi nào sẽ phẫu thuật? "
" Chắc một tuần nữa. "
" Vâng... " Tư Noãn Noãn nắm chặt các ngón tay của mình lại, đầu cúi xuống che dấu sự lo lắng đang dâng trào trong lòng.
Khi mà Tư Noãn Noãn mãi suy nghĩ thì Lê Bá Sâm đã dừng xe ở bên lề đường, anh nhíu mày nhìn về hướng Tư Noãn Noãn, thở hắc một hơi.
" Vợ. "
Tư Noãn Noãn quay đầu qua, thấy gương mặt anh đang cận kề bên cô, cô mím mím môi lại nhìn về hướng khác, gương mặt vốn trắng hồng giờ này liền đỏ ửng xấu hổ.
Có lẽ mấy ngày trước, sẽ không sao. Nhưng bây giờ thì khác,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247103/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.