Lê Bá Sâm ngẩng người, chợt đẩy nhẹ Tư Noãn Noãn ra, hai mắt trừng to run rẩy nói.
" Vợ... vợ có thai? "
Tư Noãn Noãn hít hít mũi, khẽ lắc nhẹ đầu một cái nói.
" Em chỉ nói vậy thôi chứ chưa có! "
Lê Bá Sâm nhướng mày hỏi.
" Thế sao...? " lúc nãy rõ ràng nói chăm sóc đứa bé trong bụng...
Tư Noãn Noãn vùi đầu vào lồng ngực của Lê Bá Sâm nói.
" Em chỉ là đang nghĩ đến tương lai, em có thai mà anh lại muốn bỏ em thì làm sao. "
Lê Bá Sâm cúi đầu nhìn cái đầu nho nhỏ trong lồng ngực không khỏi cười nhẹ một tiếng, anh còn nghĩ cô có thai thật chứ...
Ôm chặt cô vào lòng, Lê Bá Sâm cúi đầu gặm nhẹ lên trán cô một ngụm nói.
" Anh nhất định sẽ không quên vợ, và cũng nhất định vì anh mà sinh một đội banh. "
Tư Noãn Noãn gật đầu, cười hì hì ngây cô trong lòng của Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm ôm Tư Noãn Noãn một lúc, vỗ nhẹ lên lưng cô, cứ thế nhẹ nhẹ thật lâu, ôm lấy cô đi vào phòng tắm.
Tư Noãn Noãn ngồi trong buồng tắm, cứ bồn chồn không thôi.
Cô và anh ở chung với nhau cũng đã hơn một tuần chỉ còn một chút ít thời gian nữa thì cô và anh sẽ phải rời xa nhau.
Tư Noãn Noãn nghĩ nghĩ, nhìn thấy Lê Bá Sâm còn chưa vào phòng tắm, liền lấy điện thoại có đem theo lúc nãy ra tra.
- ------------
Tư Noãn Noãn nhướng mày, đọc đi đọc lại nội dung trong đoạn lúc nãy, môi cô nhếch lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247102/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.