Cách lớp quần lót, anh nhẹ nhàng gãi gãi, cảm giác ươn ướt dính đầu ngón tay, môi Lê Bá Sâm giương lên.
" Thích đến như vậy hả vợ? Bên dưới " ƯỚT " hết rồi này! "
Tư Noãn Noãn run đến lợi hãi, giống như hưởng ứng sự kích thích dồn dập ấy, phía dưới hang động càng thêm ẩm ướt.
Lê Bá Sâm buông hai hạt đậu của Tư Noãn Noãn ra, anh khẽ bò xuống giữa hai chân cô, nhìn chằm chằm nơi hang động đang không ngừng tuôn trào ra dòng nước âm ấm kia.
" Thật nhiều nước. " anh nhìn nhìn khẽ nói, không chần chừ gì mà khẽ kéo nhẹ chiếc quần lót nhỏ ấy ra, anh cúi đầu xuống, miệng bắt đầu tiến sát gần, mùi hương kiều mị từ hang động truyền đến, làm cả người Lê Bá Sâm cũng thở dồn dập hơn, anh đưa đầu lưỡi đùa nghịch miệng hang.
" Không... đừng như... ưm... vậy... " Tư Noãn Noãn hô lên, nhưng rất nhanh liền phát ra tiếng rên rỉ.
Cảm giác âm ấm từ đầu lưỡi của Lê Bá Sâm làm hang động không ngừng co rút tuôn trào nước.
" Ưm... ưm... "
" Sâm... ưm... "
" Đừng liếm... ưm... Sâm... "
Tư Noãn Noãn liên tục hô... cảm giác này làm cô lâng lâng lại lâng lâng khó mà có thể biểu hiện rõ ràng cảm xúc này.
Vừa thích thú, vừa kích thích, lại vừa xấu hổ.
Lê Bá Sâm miệng vẫn áp sát vào hang động mà liếm, tay lại không ngừng bóp bóp vân vê hạt đậu của cô.
Hai người có một màn dạo đầu thật lâu, Lê Bá Sâm bị nghẹn đến nhíu mày chặt, hai mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247093/chuong-198.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.