" Ưm... " Tư Noãn Noãn cố gắng đẩy Lê Bá Sâm ra nhưng vô dụng...
Lê Bá Sâm giữ chặt lấy sau gáy của Tư Noãn Noãn, anh hung hăng cướp đi hơi thở của cô.
Tư Noãn Noãn bị hôn đến tay chân của cô mềm nhũn, Lê Bá Sâm buông môi cô ra, hai mắt nheo lại nhìn cô nói.
" Còn dám nói như vậy nữa không? "
Tư Noãn Noãn dựa vào lồng ngực rắn chắc vạm vỡ của Lê Bá Sâm phì phò thở.
Cũng không biết là do bị hôn đến lú lẫn hay là Tư Noãn Noãn muốn đùa với lửa, cô nhíu chặt mày lại hung hăng, nghiến răng nghiến lợi nói.
" Yếu thì nói anh yếu thôi! Không lẽ anh không bị Yếu? "
Lê Bá Sâm nhướng mày, môi anh nhếch lên, tay trái nhéo nhéo lấy eo của Tư Noãn Noãn thì thầm.
" Để anh cho vợ xem, anh có yêu hay không! " nói xong, Lê Bá Sâm ôm Tư Noãn Noãn lên.
Hai mắt Tư Noãn Noãn mở to ra kêu lên.
" Không... không Sâm... anh mạnh lắm... a... không... "
Lê Bá Sâm vờ như không nghe thấy, ôm Tư Noãn Noãn đi thẳng lên trên phòng ngủ đã được chuẩn bị từ trước.
Quăng Tư Noãn Noãn xuống giường, Lê Bá Sâm gỡ từng nút áo sơ mi của mình, hai mắt anh đỏ ngầu nhìn cô chằm chằm.
Tư Noãn Noãn trong lòng thầm kêu lên ' Chết rồi. ' Cô hít một hơi sâu đang định xin tha thứ, Lê Bá Sâm liền nói.
" Noãn Noãn, vợ nói xem anh có thương yêu vợ hay là không? "
" Có... " giọng Tư Noãn Noãn run lên.
Lê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247092/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.