#BooMew
Hai người đứng đó một lúc lâu, thì trời cũng đã sắp tối dần, mới nắm chặt tay nhau đi vào nhà.
Một ngày, chỉ mới một ngày thôi mà cả Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm tiến triển đến mức độ này xác thực không phải chuyện đùa rồi.
Tư Noãn Noãn và Tư Noãn Thương sau khi tắm rửa xong hai bé được ăn ngon sau đấy đã ngủ thật say.
Tư Noãn Noãn và Lê Bá Sâm bước vào, tay anh và tay của cô vẫn nắm chặt lấy nhau một chút cũng không muốn rời.
Lê Bá Sâm kéo Tư Noãn Noãn vào phòng bếp, những món ăn thơm ngon của buổi chiều cũng đã chuẩn sẵn.
Anh cẩn thận kéo ghế ra để cô ngồi xuống.
Lê Bá Sâm dịu dàng làm hết mọi thứ.
Tư Noãn Noãn cứ mím chặt môi không biết lúc này cô nên phản ứng như thế nào với Lê Bá Sâm.
Cứ ăn như một cổ máy, hết đút cái này đến đút cái khác vào mồm, Tư Noãn Noãn mím chặt môi, không nhanh không chậm ăn hết toàn bộ những gì mà Lê Bá Sâm gấp.
Đến khi đến căn bụng, Tư Noãn Noãn che chén của mình lại.
" Chính mình anh tự ăn đi, tôi... tôi no rồi. "
Lê Bá Sâm nhướng mày nhìn Tư Noãn Noãn, buồn bã cúi đầu xuống ăn.
Tư Noãn Noãn nhìn bộ dạng này của Lê Bá Sâm, cô nhịn không được nói.
" Thôi ngay đi. " dừng một chút cô lại nói.
" Tôi thật sự ăn no rồi. "
Thấy cô quan tâm anh như vậy, Lê Bá Sâm ngẩng đầu nhìn Tư Noãn Noãn, tuy rằng không nói chuyện nhưng anh xác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247048/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.