#BooMew
' Ngôi nhà nhỏ... '
Tư Noãn Noãn ngẩng đầu lên nhìn Lê Bá Sâm một lúc mới hỏi.
" Là ngôi nhà trước kia...?!" vừa hỏi nhưng vừa khẳng định.
Lê Bá Sâm mím môi lại, nhìn Tư Noãn Noãn một lúc mới nói.
" Là ngôi nhà đó. "
" Anh vẫn chưa phá bỏ? " Tư Noãn Noãn không tin mà hỏi Lê Bá Sâm, ngôi nhà đó chứa vô vàn kỷ niệm trong đó, có vui cũng có buồn, có đau lòng cũng có thất vọng.
Lê Bá Sâm nhìn người giúp việc đang đứng cách đó không xa, gật nhẹ đầu một cái, có hai người đến nhanh chóng ôm Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên vào trong tắm rửa.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên cũng không hề phản kháng mà đưa tay ôm lấy cổ người giúp việc.
Sau khi để hai cục thịt đi. Lê Bá Sâm mới nhìn Tư Noãn Noãn nói.
" Tại sao phải phá bỏ? " dừng một chút, anh lại nói.
" Trong đó, chứa biết bao nhiêu hình ảnh của em. "
Tư Noãn Noãn im lặng, cứ nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm một lúc mới nói.
" Nhưng anh biết rõ trong đó không phải lúc nào cũng là niềm vui. "
" Bởi không là niềm vui nên anh mới không đành lòng phá bỏ. " Lê Bá Sâm quát to lên.
" Ở đó, anh có thể cảm nhận những nỗi đau mà em chịu đựng suốt thời gian qua, ở đó anh có thể ở gần em dù đấy chỉ là quá khứ. Tư Noãn Noãn không lẽ em không biết sao? Những gì mà em chịu đựng từng ấy năm qua. Chính anh cũng đang chịu đựng...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247047/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.