#BooMew
Lê Bá Sâm đang ngồi xoay lưng về phía ba người Tư Noãn Noãn, Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên nên cho dù bản thân anh xác thực là đang nghe giọng nói non nớt quen thuộc kia thì chính anh vẫn không tin là sự thật.
Lê Bá Sâm lấy từng cây non mà trồng xuống những cái hố sâu anh vừa đào xong.
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên mím mím môi, không nhanh không chậm tiến về phía trước từng bước nhỏ.
Sau đấy ôm lấy cổ của Lê Bá Sâm.
" Baba... "
" Baba... "
Hai bé con đang mặt bộ đồ con nhím con, nên hiện tại hai bé tròn vo thôi.
Lê Bá Sâm cứng đờ khi bị ôm lấy cổ, anh cúi xuống nhìn thấy hai đôi tay nho nhỏ đang ôm lấy cô anh, hai mắt trừng to kinh ngạc.
Tay đang dơ nên anh không dám đụng Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên chỉ có thể khẽ nói.
" Hai con buông cổ baba ra có được không? "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên buông ra, hai mắt bé long lanh sáng rực nhìn chằm chằm Lê Bá Sâm.
Lê Bá Sâm nhìn hai cục thịt tròn vo trước mặt, trong lòng anh chợt mềm nhũn, nếu như không phải ngại tay dơ, anh chắc chắn đã ôm chằm hai bé con hôn lấy hôn để rồi.
Mặc dù mới gặp nhau không bao nhiêu ngày, nhưng cái gọi là tình phụ tử đúng là rất thiên liêng...
Lê Bá Sâm im lặng, đang không biết nói gì thì giọng nói êm dịu quen thuộc mà anh nhớ mấy năm nay lại vang lên.
" Anh không định mời chúng tôi vào nhà sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247035/chuong-140.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.