#BooMew
Cái thời gian đó tuy rất nhiều chuyện không vui xảy ra nhưng thời gian đó là khoảng thời gian Lê Bá Sâm cười nhiều nhất mà ông thấy...
Hà Sinh Khứu tuy rất muốn nói chuyện Tư Noãn Noãn rất nhanh sẽ đến đây nhưng anh biết, hiện tại chắc chắn anh có hét lên Lê Bá Sâm cũng sẽ không nghe.
Hà Sinh Khứu gật đầu với quản gia Lâm một cái xoay người rời đi. Trong lòng anh tự nhủ.
" Bá Sâm... tôi chỉ có thể giúp cậu đến đây! Mọi chuyện còn lại phải tự cậu chính mình định đoạt. "
- ---
Tư Noãn Noãn trong xe nhìn hai bé con đang cùng nhau nghịch chiếc máy tính bảng của con nít, cô không khỏi nhếch mép cười tươi.
Nhịn không được cúi xuống hôn hôn má hai con, Tư Noãn Noãn nói.
" Cục cưng của mẹ ơi là cục cưng. Tại sao hai đứa lại có thể đáng yêu như vậy chứ hả? "
Tư Noãn Thương và Tư Noãn Thiên cười cười nói.
" Con đáng yêu từ trong bụng mẹ rồi cơ. "
Tư Noãn Noãn cười vui vẻ không thôi.
Chiếc xe lăn bánh đi rất nhanh, chỉ hơn hai mươi phút thì đã dừng trước cổng của Lê Gia.
Tư Noãn Noãn hít một hơi sâu, cô cũng không biết nên diễn tả cảm xúc của bản thân lúc này ra sao, nhưng cái cảm giác này thật sự rất khó diễn tả... vừa lo lắng vừa sợ hãi.
Mặc dù bản thân đã cố giữ bình tĩnh, nhưng cô vẫn không nhịn được mà tự hỏi...
Lê Bá Sâm thật sự sẽ chết sao?
Khối u đó không di căn, nhưng nó lại gây hôn mê
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247034/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.