*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
" Bình thường giờ này hai đứa nó đã ăn rất nó... có khi nào... huhu bị... bị gì không huhu... "
" Hai đứa nó sẽ rất đói... Lâm... Lâm làm sao đây huhu... giúp... giúp em với... "
Tư Noãn Noãn run rẩy không ngừng, cô chỉ có mỗi hai đứa bé... nếu như hai đứa xảy ra chuyện gì cô biết phải làm sao đây... Từ sáng đến giờ đã hơn mười tiếng... hai đứa nó nhất định đang đói ở đâu đó.
Minh Lâm nói.
" Không sao... Tư tiểu thư đừng kích động như vậy... mọi chuyện sẽ ổn thôi. "
Tay anh cũng run lên, nói anh không lo lắng là nói dối, nhưng lúc này không phải là lúc yếu đuối hay mất bình tĩnh.
Tư Noãn Noãn ngồi xuống chiếc ghế trước cửa hàng, tay cô cứ ru cầm cập im lặng.
Trong khi Tư Noãn Noãn sắp điên lên vì lo lắng cho Tư Noãn Thiên và Tư Noãn Thương thì ở nước J...
- ----
" Cháu cảm ơn chú ạ. " Tư Noãn Thiên dùng đôi chân nho nhỏ ngắn ngủn của bé leo xuống.
Bác tài xế cười cười vẫy tay tạm biệt Tư Noãn Thiên, rồi ông lái xe đi mất.
Tư Noãn Thiên nhíu mày be bé của mình nhìn chằm chằm tập đoàn Lê Thị to lớn trước mặt.
Ở đây thật đẹp, xung quanh có trồng hoa luôn cơ... nhìn nhìn một chút Tư Noãn Thiên.
Nếu người đó thật sự là baba mình thì bé phải bám thật chặt... to lớn như vậy có làm nhân viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le/1247013/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.