Người con gái trước mặt toát ra vẻ gì đó bối rối khiến thân thể hắn dấy lên dục vọng nguyên thủy nhất. Chiếc váy đỏ dưới hơi nước càng tôn lên dáng hình hoàn mỹ của Nhạc Trúc Hạ.
Mái tóc hạt dẻ dịu dàng xõa trước ngực, đôi mắt trong như ngọc vô cùng tinh tế, hai má thì đã ửng hồng như quả đào và nhất là đôi môi đỏ mọng run rẩy, mấp máy, tựa như đang mê hoặc hắn...
Vật nam tính nóng bỏng, đây là lần đầu tiên cô được trực tiếp chạm vào nơi đó của đàn ông như vậy, Nhạc trúc Hạ rùng mình hoảng hốt, vội vã rụt bàn tay bé nhỏ của mình lại nhưng không thành, bàn tay cô bị bàn tay to lớn của Tần Việt giữ chặt.
Cô ngẩng đầu lên nhìn Tần Việt, cô thấy hắn đang giương ánh nhìn cảnh cáo về phía mình, trên khóe môi còn nhếch lên một nụ cười gian ác. Nhạc Trúc Hạ không còn cách gì khác ngoài việc phải phục tùng làm theo ý hắn.
Trong lòng cô không khỏi run sợ người đàn ông này. Cho dù khiến cô sợ hãi nhưng hắn vẫn muốn cô phục tùng vô điều kiện. Đây là yêu cầu của hắn dựa trên quyền uy tuyệt đối, là yêu cầu cũng là một sự khống chế. Lúc đối mặt với cô, hắn không cho phép cô có suy nghĩ gì khác. Người đàn ông này đích thực còn tàn nhẫn hơn bọn người Nhạc gia gấp vạn lần.
Làn sương mù trong hốc mắt dần biến thành giọt nước mắt chảy xuống gương mặt.
Cô không dám khóc vì cực kỳ sợ sự cảnh cáo của Tần Việt, bàn tay nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-no-le-cua-tan-thieu/426623/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.