Buổi tối quay lại Việt Phủ, sau khi xuống xe, Mạnh Nghênh đi về phía nhà của mình, anh đóng cửa xe lại và từ tốn đi theo.
Mạnh Nghênh bực dọc hỏi: "Đã khuya rồi anh không về nhà sao?"
Hứa Dịch Châu đút tay vào túi: "Nhà em cũng là nhà anh."
Mạnh Nghênh: "Anh có mà nằm mơ."
Hứa Dịch Châu đi theo vào thang máy: "Hôm nay anh không còn mặt mũi nào nữa rồi, em lại cứ đứng về phía bạn thân của em, nên cũng cần an ủi anh chứ?"
Mạnh Nghênh suy nghĩ một lúc rồi vỗ vỗ vào vai anh và dịu dàng nói: "Sau này thái độ của anh đối với cục cưng của em phải tốt một chút."
Hứa Dịch Châu hơi ghen tị: "Cô ấy là cục cưng của em, vậy anh là gì?"
Mạnh Nghênh: "Anh là bắp cải thối."
Hứa Dịch Châu tức tối cười: "Anh là bắp cải thối sao?"
Mạnh Nghênh: "Đàn ông không biết tự trọng thì là bắp cải thối chứ là gì nữa."
Hứa Dịch Châu véo vào mặt cô: "Anh không tự trọng khi nào?”
Mạnh Nghênh giận dữ nói: "Anh dám véo em à, muốn tạo phản rồi, anh quên trong nhà này ai là lão đại rồi à?"
“Là em” Hứa Dịch Châu buông tay ra, “Được rồi, anh là bắp cải thối.”
Mạnh Nghênh rất hài lòng với sự biết điều của anh, thang máy vang lên một tiếng ding, cô ngạo nghễ bước ra ngoài.
Sau khi mở cửa nhà, Hứa Dịch Châu cũng bước vào.
Sữa và Bao Chứng nồng nhiệt chạy ra đón tiếp, mỗi người vuốt ve một con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397818/chuong-383.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.