Mạnh Nghênh thật không ngờ anh sẽ vì cô mà khóc, càng không ngờ rằng anh lại quỳ xuống như thế này.
Dáng vẻ chán nản ủ rũ này không nên xuất hiện trên người Hứa Dịch Châu, anh là người luôn gặp nhiều thuận lợi trong mọi việc, rất tự tại và thoải mái.
Cô không biết rằng sự việc này lại ảnh hưởng nặng nề đến Hứa Dịch Châu.
Những giọt nước mắt nóng ấm xuyên qua da tay, thiêu đốt trái tim của cô, máu rỉ ra từ trong lồng ngực. nóng rực và chua xót, luồng hơi nóng chạy lên khóe mắt.
Hứa Dịch Châu nằm tay cô và nói rất nhiều, kể ra những hối hận và tình cảm của anh.
Cuối cùng, món Quan Đông mà Mạnh Nghênh đang cầm trong tay kia đã hoàn toàn nguội lạnh.
Cô không thể rảnh tay để mở cửa, vì vậy cô dùng răng cắn chặt món Quan Đông trên miệng và mở cửa.
Cô đã tốn rất nhiều sức lực để lôi người đàn ông vào ném lên ghế sô pha, cô mệt đến thở hổn hển hồi lâu, đứng dậy muốn rời đi, nhưng tay vẫn bị nắm chặt.
Hứa Dịch Châu đã mê man, nhưng sức lực trong tay vẫn rất mạnh, nắm chặt tay cô, muốn rút cũng không rút ra được, khi cảm giác thấy cô muốn chạy trốn, anh liền theo bản năng siết chặt tay lại.
Mạnh Nghênh vùng vẫy hồi lâu, dùng hết chút sức lực cuối cùng, cô mệt mỏi ngồi phịch xuống ghế sô pha.
Cô nghe thấy tiếng Sữa và Bao Chửng ăn vụng món Quan Đông ở bàn bếp, cô không thể đi qua đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397816/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.