Quan hệ của cô và Hứa Dịch Châu chỉ có thể dừng lại ở mức biết có người như đối phương.
Hứa Dịch Châu lớn hơn cô ấy ba khóa, trong đơn vị tính toán của trẻ em, học sinh trung học phổ thông và học sinh trung học cơ sở thuộc cùng hàng.
Cô không hiểu nhiều về Hứa Dịch Châu mà chỉ dựa trên tin đồn nghe được từ chị em, bạn học.
Anh và Phó Văn Thâm đều là cái tên thuộc trường cấp 3, hễ nhắc tới không người nào không biết, có gia thế khiến người ta hâm mộ và một gương mặt đủ để trêu hoa ghẹo nguyệt, chẳng qua một người lãnh nhược băng sương không ai dám đến gần, một người xưng bạn gọi bè, là nhân vật phong vân trong trường học.
Ngày đó cả người Mạnh Nghênh đều ở trong một trạng thái linh hồn đặt sai chỗ, trở về phòng học do Chung Lê nắm tay trở về.
Buổi chiều khi đến cho Đa Đa ăn, bỗng nhiên cô có phần căng thẳng khó hiểu, lén lút vụng trộm dọc theo đường đi, sợ bị người khác phát hiện.
Tuân trước, đám chó con làm loạn, làm hỏng ổ vốn làm cho Đa Đa, Mạnh Nghênh mất thời gian hai buổi tối, dùng thùng giấy các tông làm một cái ổ nhỏ mới cho chúng nó, còn dán ngôi sao ấm áp lên đó, phía trên viết “Ngôi nhà ngọt ngào”.
Lúc tan học buổi chiều, cô cho chó ăn, thấy tờ giấy của đối phương.
[Nhà trẻ em ở nơi đâu?]
[Mạnh Nghênh không hiểu ra sao, nhưng vẫn trả lời: [Nhà trẻ Tinh Ngữ.]
Sáng ngày thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397785/chuong-350.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.