Giọng điệu Phương Dịch Quân có chút tiếc nuối, sau đó nói một cách khuôn phép: "Xin chúc mừng."
Phó Văn Thâm lạnh nhạt nói: "Không có gì. Đến lúc. đó sẽ gửi thiệp mừng cho cậu."
"Hai người khi nào sẽ kết hôn? Tháng sau tôi phải tham gia đoàn phim theo dạng khép kín, sẽ kéo dài 4 tháng, không biết liệu đến lúc đó có thời gian rảnh hay không." Phương Dịch Quân nói: "Lê Lê, đến lúc đó cậu nhớ nhắc tôi trước nhé, tôi nhất định sẽ sắp xếp thời gian đến tham dự hôn lễ của cậu."
Phó Văn Thâm nói: "Nếu không có thời gian rảnh thì không cần phải đến."
Phương Dịch Quân cười nói: "Sao tôi có thể bỏ lỡ đám cưới của Lê Lê được."
Phó Văn Thâm vẫn giữ giọng điệu lạnh nhạt đó: "Có bỏ lỡ cũng không ảnh hưởng gì."
Phương Dịch Quân: "?"
Thái độ mời người khác đến tham dự hôn lễ của anh có vẻ không ổn.
Chung Lê ngồi trên ghế sô pha, cầm điện thoại lên, hướng máy quay về phía hai người họ và chuẩn bị ghi lại hình ảnh về hai người đàn ông ghen tuông.
Phó Văn Thâm lướt mắt qua, đưa tay véo vào vành tai cô, động tác tuy nhỏ nhưng lại lộ ra vẻ thân mật như chốn không người:
Hửm?
Chung Lê gần như bật cười thành tiếng.
Khúc gỗ này cũng đã học được cách thể hiện tình cảm sao?
“Ồ” Gô nén cười đặt điện thoại xuống.
Sau khi Phó Văn Thâm véo xong, anh không rút tay ra mà đặt nó lên vai cô, nhìn Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397765/chuong-330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.