Khi anh đăng trên vòng bạn bè, nhóm của Trình Vũ Ngũ đương nhiên không tiếc công sức để hỗ trợ anh ấy.
Hoàng Mao: [Tây Tây đáng yêu quá!]
Lục Mao: [Chơi bóng rất tốt, có thể vào đội tuyển bóng đá quốc gia]
X5: [Xứng đáng là mèo của bà tôi, tùy tiện đánh rơi một cái ly cũng phải mấy ngàn tệ]
Chung Lê thấy huyết áp của mình tăng lên: "Anh ấy cố ý đói"
Mạnh Nghênh không nhịn được nữa: "Hai người các cậu thật là thú vị nha, tâm linh tương thông trong vòng bạn bè, thả bồ câu đưa thư hiệu quả hơn các cậu nhiều. Nói một câu sẽ chết sao?"
Chung Lê khẽ ậm ừ, mặc áo ngủ xuống giường, ngồi trước bàn trang điểm.
“Đúng rồi.” Mạnh Nghênh nhớ tới khúc mắc chưa giải quyết được, nhân cơ hội này hỏi cô: “Nếu cậu thích Phó Văn Thâm, tại sao lúc đó lại nói không muốn lấy anh ấy?”
Chung Lê không hài lòng với lời nói của cô: "Ai nói với cậu là tớ thích anh ấy?"
“Được được được, cậu không thích, tớ rút lại nửa câu đầu.” Mạnh Nghênh dỗ dành qua loa, “Tối hôm trước còn chọn váy, sao hôm sau lại hối hận vậy?”
Chung Lê đổ tinh dầu lên mu bàn tay, xoa từ từ và khế cau mày.
"Tối hôm đó, có người gửi cho tớ tin nhắn riêng." "Tin nhắn riêng gì?"
Đó là trên một mạng xã hội mà Chung Lê thường xuyên sử dụng, chiếc điện thoại di động cũ đã bị hỏng trong một vụ tai nạn ô tô và không thể lấy lại lịch sử trò
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397706/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.