"Bắt nạt tớ? Làm sao có thể!" Mạnh Nghênh hất tóc, "Mặc dù là một người phụ nữ nhưng tớ có thể chỉ dùng một tay đã có thể ôm hai con chó lớn, anh ta chưa chắc đã đánh lại ta."
Chung Lê nghiêm túc gật đầu: "Tối hôm nay tớ muốn ăn thịt bò, cậu có thể biến ra cho tớ không?”
Mạnh Nghênh: "
"Cậu có nói với anh ta, cô gái trong bức thư là cậu không?" Chung Lê hỏi.
“Không.” Mạnh Nghênh nói: “Hiện tại tớ không muốn nhắc tới.”
“Vậy lúc anh ta kéo cậu ra ngoài, đã nói gì vậy?”
Mạnh Nghênh vừa rồi còn rất kiêu ngạo bỗng nhiên ấp úng: "Cũng không nói cái gì... Chỉ là..."
Chung Lê hỏi: "Anh ta có tỏ tình với cậu không?” Mạnh Nghênh:! "Làm sao cái gì cậu cũng có thể đoán được?"
Chung Lê kiêu ngạo khịt mũi: "Ngu ngốc. Mọi thứ đều được viết trên mặt của cậu."
Mạnh Nghênh lập tức phóng to hình ảnh của mình trên camera, nhìn trái nhìn phải, trên dưới: "Sao tớ không nhìn thấy? Đây không phải chỉ là một khuôn mặt xinh đẹp sao? Này, làm sao trước đây tớ không phát hiện chứ? Gương mặt này rất xinh đẹp nha, trước camera cũng không thể chống đỡ được."
“Cậu không biết nếu hai người ở cùng một chỗ lâu ngày sẽ càng ngày càng giống nhau sao?” Chung Lê nói: “Là tớ rất xinh đẹp nên kéo theo giá trị nhan sắc của cậu, đây đều là công lao của tớ đó biết không bảo bối?"
Đây là lần đầu tiên cô ấy thấy có người lại kiêu ngạo và nhận hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397688/chuong-253.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.