Phó Văn Thâm cởi găng tay và áo khoác, cầm theo chiếc bánh kem bước vào, quan sát vẻ mặt của cô rồi hỏi: "Sao vậy?"
Chung Lê cầm thìa và chỉ về một hướng, nhìn chằm chằm vào anh nói: "Hôm nay có người đến sửa hệ thống sưởi dưới sàn trong căn phòng đó."
Phó Văn Thâm ngước mắt lên và liếc nhìn phòng ngủ chính, hiểu được ý cô đang nói.
Anh nhàn nhạt thu tầm mắt lại, một chút khác thường trên mặt cũng không có.
Chung Lê chớp chớp mắt, dường như trên mặt cô tràn đầy vẻ nghi ngờ: “Tiểu Thôi đã nói rõ ràng với tôi, các bộ phận cảm biến nhiệt trên toàn thế giới đã hết hàng và cũng không thể đặt hàng hơn nửa tháng rồi. Nhưng hôm nay giám đốc Hồ lại nói, các bộ phận đó sẽ đến vào hôm sau. Chồng, anh nghĩ tại sao anh ta lại nói dối tôi?"
Biết cô đang viện cớ, Phó Văn Thâm không trả lời mà đi vòng qua cô đến bàn ăn.
"Tôi đã gọi cho Tiểu Thôi, và anh ta nói chuyện này là do anh đã ra lệnh."
Phó Văn Thâm đặt chiếc bánh kem lên bàn ăn. Chung Lê bày ra vẻ mặt rất nghiêm túc, trịnh trọng hỏi: "Chồng, có phải anh ta vu hãm anh không? Như vậy thật quá đáng, sao anh ta có thể làm như vậy. Người có lòng dạ xấu xa như vậy anh muốn sa thải anh ta không?”
Phó Văn Thâm đi đến quầy bar, cầm cốc lên và lấy một cốc nước ấm.
Chung Lê đặt trái lựu dở xuống, chắp tay sau lưng chậm rãi đi đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397687/chuong-252.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.