Mạnh Nghênh liếc anh ta một cái liền thu hồi tâm mắt, bưng ly rượu vẻ mặt ngái ngủ, tựa hồ không muốn nhìn thấy anh ta: “Sao anh lại tới đây?”
“Tôi tìm cô cả đêm.” Thấy khuôn mặt đỏ bừng của cô, Hứa Dịch Châu vừa nhìn liền biết cô uống không ít, anh hơi nhíu mày, đưa tay sờ sờ mặt cô: “Cô sao vậy?”
Mạnh Nghênh nhanh chóng né tránh.
Hứa Dịch Châu tay hơi khựng lại, một giây sau, trực tiếp nắm lấy cánh tay cô, kéo cô ngồi lên ghế: “Đi ra ngoài với tôi, tôi có chuyện muốn nói với cô.”
"Tôi không đi! Oa! Cứu với!". Ngôn Tình Sắc
Mạnh Nghênh hét lên, bị anh ta cưỡng bức kéo đi, Chung Lê thấy vậy lập tức bước lên trước: "Không được. kéo bạn yêu của tôi đi!"
Vừa mới từ trên ghế đứng lên, hai chân còn tại lắc lư, vươn tay muốn chống đỡ, lại không đụng tới cái gì, vào lúc này, có người nắm lấy eo của cô.
Cô xoay người nửa vòng thì đụng phải một lồng ngực quen thuộc, chân không còn chút sức lực, toàn bộ. sức nặng đều dồn lên cánh tay vạm vỡ của người đàn ông, cô ngửa đầu ra sau và nhìn thấy đường quai hàm rõ. nét của Phó Văn Thâm.
“Ồ, chồng tôi tới rồi.” Cô quay đầu tìm kiếm bóng dáng Mạnh Nghênh, “Bạn yêu à, mau giúp tớ ám...”
Cái đầu quẫn quại được lòng bàn tay của Phó Văn Thâm đỡ và ấn trở lại ngực anh.
Phó Văn Thâm đón cô và rời khỏi quán bar giữa đám đông.
Trình Vũ Ngũ ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397681/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.