6 giờ 20 phút, lúc Phó Văn Thâm bước ra khỏi phòng họp, thì nhận được cuộc gọi của Chung Lê.
Theo sau là vài cấp dưới, vẫn đang không ngừng tranh luận về chuyện cuộc họp thường niên sau khi tan họp.
Trong tiếng ồn ào tranh cãi, điện thoại bên tai lại truyền tới giọng nói dịu dàng của Chung Lê: “Chồng ơi, em tới đón anh tan làm nè.”
Cô nói vị trí: “Em ở đây đợi anh, mau tới tìm em.”
Phó Văn Thâm vẫn là vẻ mặt gió thổi không lay mưa đánh không ngã như ngày thường, còn hai vị giám đốc phía sau thì tranh cãi qua lại tới mức có chút mất lý trí, giám đốc bộ phận nhân sự thử kéo anh vào phân xử: “Phó tổng, anh xem những gì tôi nói có lý không, nào có chuyện bộ phận hành chính họ làm việc thế này.”
Giám đốc bộ phận hành chính đã chịu đựng đủ chèn ép nổi giận đùng đùng chống nạnh nói:
Tôi nhịn anh
không phải một ngày hai ngày! Có chuyện gì thì nói, bớt kéo Phó tổng vào, không thấy Phó tổng đang gấp đi saol"
“Phó tổng gấp đi khi nào, bây giờ mới hơn sáu giờ, Phó tổng, tôi....”
Không nghe anh ta nói xong, Phó Văn Thâm liền nói với giọng điệu không mấy tình cảm: “Tôi còn có việc. Không mấy hai người về nhà từ từ cãi."
Ai về nhà cãi qua vợ. Giám đốc nhân sự thử kết thúc cuộc chiến này trong công ty, tốt nhất là do chủ tịch đích thân bày tỏ thái độ, như thế thì anh ta có thể bớt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397672/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.