Sau khi giới thiệu hoàn cảnh của mình, cô trực tiếp đề xuất mục tiêu: "Tôi hy vọng có thể chia một nửa tài sản của anh ấy. Tôi thích ngôi nhà mà chúng tôi đang ở hiện tại, tốt nhất là nó thuộc về tôi".
Mạnh Nghênh ngồi uống cà phê bên cạnh, hoàn toàn bị thuyết phục: Dã tâm này thật sự quá lớn.
Luật sư Tiền nói: "Yêu cầu của cô rất hợp lý. Về vấn đề nhà ở, tôi sẽ cố gắng hết sức để giúp cô đấu tranh."
Yêu cầu này hợp lý? Luật sư này có thực sự chuyên nghiệp không?
“Luật sư Tiền, có thể anh nghe không rõ.” Mạnh Nghênh không nhịn được xen vào, “Hầu hết — thực ra là tất cả tài sản của chồng cô ấy đều là tài sản trước khi kết hôn của anh ấy, trên lý thuyết, cô ấy sẽ không nhận được một xu nào."
Dù biết là sai sự thật nhưng theo sự việc, chuyện mà một người thiếu kiến thức pháp luật như cô còn hiểu, chẳng lẽ luật sư không hiểu?
Chung Lê quay đầu lại và nhìn cô chằm chằm: "Mạnh Nghênh Nghênh, cậu ở phe ai vậy?"
"Phe cậu phe cậu." Mạnh Nghênh lập tức an ủi: "Nhưng tớ nói đúng sự thật mà, chúng ta trước tiên phải biết trong lòng nghĩ như thế nào, tài sản của anh ấy đều thuộc về anh ấy, cậu
phải chuẩn bị tâm lý, sẽ không nhận được bất kỳ phần nào."
"Cậu cho rằng tớ không biết sao?" Chung Lê khẽ hừ một
"Nếu không, tớ thuê luật sư để làm gì?" Chung Lê thản nhiên hỏi: "Luật sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397670/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.