Cô lảm nhảm thổi phồng lăng xê hồi lâu, không biết Phó Văn Thâm có phải bị cô nói đến phiền hay không, cuối cùng vẫn hạ mình nói chuyện với cô: “Cô thực sự muốn cho người khác biết sao?”
"Đương nhiên rồi." Chung Lê hùng hồn nói, "Chồng em đẹp trai như vậy, không để người khác biết thì em tổn thất to rồi."
Phó Văn Thâm im lặng vài giây, sau đó thở dài: "Cô muốn chụp thì chụp đi."
"Chồng em tốt thật."
Chung Lê ngay lập tức ngồi xuống cạnh anh và vòng tay ôm lấy cánh tay anh, bật camera điện thoại, duỗi tay và đưa tư thế thân mật của họ vào máy ảnh.
Sau đó, tiến sát lại.
Cô áp mặt rất gần, tóc của cô cọ vào tai của Phó Văn Thâm. Anh liếc nhìn sang bên và thấy những sợi lông tơ nhỏ trên làn da trắng của cô.
Chỉ sau khi Chung Lê chụp xong mới nhận ra rằng Phó Văn Thâm không nhìn vào máy ảnh, anh ấy đang nghiêng đầu nhìn cô.
Ống kính và ánh sáng là thứ đánh lừa nhiều nhất, khiến ánh mắt anh ấy trông có chút trìu mến.
Chung Lê cúi đầu và bắt đầu chỉnh sửa vòng bạn bè của mình, Phó Văn Thâm tiếp tục làm việc và cô lặng lẽ ngồi bên cạnh, bận rộn với công việc của mình.
Mười giờ cô đứng dậy trở về phòng tắm rửa, Phó Văn Thâm đọc tài liệu xong liền đóng máy tính.
Nhặt chiếc điện thoại di động được đặt sang một bên, ấn mở khung chat, bấm vào vòng bạn bè của cô ấy.
Không có ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nguoi-vo-mat-tri-nho/3397646/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.